Khác với bà xã được dân mạng bảo vệ thì Shark Bình lại kém may mắn hơn khi liên tục bị dư luận "cà khịa", chỉ trích. Tuy nhiên, khác với những lần im lặng trước đây, làn này ông chủ Tập đoạn NextTech "chơi lớn" khi chủ động "đấu tay đôi" cùng cư dân mạng. Mẫu áo thun đồng phục được thiết kế có màu xanh YA, cổ trụ polo dành cho các nhân viên Dịch vụ vệ sinh Bảo Tín Phá tại Tp Thủ Đức. Áo được may trên nền vải cá sấu poly co giãn, thoáng khí giúp thấm hút mồ hôi tốt, đặc biệt áo rất dễ làm sạch, và gấp gọn, không bị nhăn hay phai màu sau khi giặt, vì Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai. Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không. Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi. Số chương: 69. FULL. Chương mới nhất: Chương 69: Đại Kết Cục. Cập nhật cuối: 7 năm trước. Xuyên qua tốt, xuyên qua hay, xuyên qua tuyệt vời. Tô Khinh Lăng xuyên về Nam Diệu hoàng triều, sau Cập nhật: Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Upload ảnh bìa - Viết tóm tắt/lời giới thiệu. Upload truyện mới & tạo ePub; Danh sách phú ông; Nam giới và phụ nữ ngoài trời tuyệt vời cưỡi ma thuật khăn trùm đầu mặt nạ bảo vệ mắt bộ điện thoại di động bìa tai 63Kqq. Thuộc hệ liệt Nhàn vương kiêu ngạo Bộ thứ hai Tác giả Luyến Nguyệt Nhi Thể loại Xuyên không về quá khứ, xuyên không về hiện đại, show-biz Edit Phi Phi Nguồn convert Diễn đàn Lê Quý Đôn Nguồn post Trúc Lâm sơn trang P/s Hiện tại có một nhà đã edit được đến chương 13 nhưng đã drop từ năm 2012, Phi sẽ edit tiếp nhưng chưa có lịch post cụ thể. Nếu bạn nào có ý định hợp tác thì liên hệ với Phi hoặc muốn edit luôn thì thông báo với Phi một tiếng để tránh edit trùng nhé! Địa chỉ liên lạc Văn án Xuyên qua tốt, xuyên qua hay, xuyên qua tuyệt vời. Tô Khinh Lăng xuyên về Nam Diệu hoàng triều, sau đó vác về hai món quà kỷ niệm đặc biệt lớn là… chồng cùng con trai. Ông chồng cổ đại này rất đẹp trai nha, đi dạo phố thôi cũng có vài cái đuôi. Thế rồi không hiểu sao lại đột nhiên trở thành một minh tinh siêu nổi tiếng, hoa đào ném khắp nơi, hồ ly tinh đeo bám điên cuồng, lại càng khiến cô không thể không cố gắng bảo vệ ông chồng người cổ đại “thuần khiết” này. Hoa đào, cô chém, chém, chém. Hồ ly tinh, cô đạp, đạp, đạp. … Ai da, hồ ly tinh này lại có thể dám tìm tới cửa. Con trai, đóng cửa, thả chó, nướng thịt hồ ly ăn. … Hắn vốn là vương gia Nam Diệu hoàng triều, sau đó trở thành đế vương một nước. Không ngờ rằng tình yêu một nửa của đời mình lại có thể đến từ một không gian khác. Sau khi cùng nàng trở lại thế giới của nàng mới biết nơi đây rực rỡ biết bao nhiêu. Đùng một cái, hắn trở thành cái gì mà Sao Kim với chả Sao Hỏa mới biết thì ra đào kép nơi đây lại có địa vị cao như vậy. Hắn kinh ngạc nhưng không chán ghét. Hắn hiện tại không phải là vương gia, cũng không phải là đế vương, hắn chỉ là một tên nam nhân bình thường, một nam nhân cam nguyện nuôi gia đình cùng cưng chìu vợ yêu. Cho dù một mình tại nơi xa lạ hắn vẫn không hối hận khi lựa chọn đứng bên cạnh nàng… Mục lục Chương 1 Tự thuật của Hạ Thiếu Lăng Chương 2 Bố trí ván cờ ác ý Chương 3 Nhàm chán quá nha….. Chương 4 Bạn nhỏ đẹp trai Chương 5 Bà dì, đi thong thả Chương 6 Bay một cách nhẹ nhàng Chương 7 Chuẩn bị tiến vào showbiz Chương 8 Cha con nhà họ Tô Chương 9 Phóng viên đại chiến Chương 10 Phiền não của hạ Thiếu Lăng ______________________________ Chương 11 Đón được người xuyên không Chương 12 Mẹ con thật là yêu nghiệt Chương 13 Bà dì Phỉ Phỉ, bà out rồi Chương 14 Cô này, cô không thể cướp đoạt đồ của người khác đâu Chương 15 Tô gia bao che khuyết điểm Chương 16 Bạn nhiều năm của Tô Khinh Lăng Chương 17 Nhóc, nghe nói mày rất phách lối Chương 18 Dương Phỉ Phỉ tức muốn chết Chương 19 Trò cười công dã tràng Chương 20 Khi nào con mới có em gái? ______________________________ Chương 21 Nữ diễn viên phụ thần bí hiện thân Chương 22 Diễn mà cũng trừ độc Chương 23 Cùng đi karaoke Chương 24 Cậu nhỏ đẹp trai Hạ Thiếu Lăng Chương 25 Trận đấu karaoke Chương 26 Người đẹp lạnh nhạt PK nữ vương kiêu ngạo Chương 27 vạch trần bức màn mỏng Chương 28 Chụp hình quảng cáo sao? Chương 29 Đại chiến tranh giành quảng cáo Chương 30 Quy tắc ngầm ______________________________ Xin chào mọi tên là Hạ Thiếu Lăng, Hạ trong thiên hạ, Thiếu trong thiếu gia, Lăng trong đinh lăng 1. Đừng nghi ngờ nha, tôi tuyệt đối là viên pha lê trong tay ba mẹ đó, chỉ là tôi có một cái tên quá kỳ lạ được kết hợp bởi tên của hai người họ mà thôi.1 Đinh lăng là cây tía tôTôi vốn là hoàng tử có địa vị cao quý nhất Nam Diệu quốc, có một mẫu hậu là hoàng hậu xinh đẹp như thiên tiên nhưng tính tình thì không một ai dám khen tặng. Tôi còn có một phụ hoàng là vị hoàng đế lạnh nhạt tuấn mỹ nhưng cưng chìu thê tử như mạng. Gia đình ba người của tôi có cuộc sống hạnh phúc một cõi, được dân chúng cả nước kính yêu điều này là do mẹ tôi nói tuy rằng tôi vẫn luôn nghi ngờ. Thế nhưng ông trời luôn thích gây mưa tạo gió, con người luôn có họa có phúc. Một ngày nào đó, có một chuyện rất phiền thoái đã xảy ra với ba người bọn tôi – xuyên dùng lời nói của mẹ tôi chính là xuyên trở lại quê hương của mẹ. Lúc này tôi mới biết mẹ mình lại không phải là người của Nam Diệu quốc, mà tôi lại chính là đứa con lai một cách thần kỳ không cần nghi ngờ, tôi mang huyết thống giữa người Nam Diệu quốc cùng người Trung Quốc. Trích dẫn câu thốt lên của mẹ lúc đó “Oh my God! Thật thần kỳ!”Tuy rằng mẹ tôi khi trở về thế giới của mình, dung mạo nhanh chóng từ họa thủy trở thành “họa thủy”, nhưng mẹ yêu hãy tin rằng, con trai này vẫn rất yêu mẹ, cho nên mẹ đừng có nhìn chằm chằm con nữa mà hãy đi tranh giành ông chồng của mình về đề tài ban đầu, gia đình mẹ tôi mặc dù không phải “vương công quý tộc” ở cái nơi không ai quan tâm lắm về điều này, nhưng lại là một gia đình cực kỳ có tiền. Ông bà ngoại mặc dù rất bất ngờ với sự xuất hiện không kém bất ngờ của tôi và cha nhưng vẫn mừng rỡ chấp nhận. Mà hai người cậu cực kỳ đẹp trai của tôi đều rất yêu tôi mới chết, cứ hễ có cái gì mới lạ đều tặng cho tôi đầu đó, bởi vì sự yêu thương của họ dành cho tôi mà tôi nhất định phải cố gắng thích ứng với cuộc sống nơi này, sau đó giúp hai cậu tìm hai người mợ thật xinh nhiên ý tưởng thì có đó, nhưng nhìn một nhà đầy sắc đẹp này riết cũng quen cho nên đối với nữ giới tôi đều xoi xét rất kỹ lưỡng, vì thế đến đây vài năm rồi mà tôi vẫn chưa tìm ra được hai người mợ phù hợp với tiêu chuẩn cho hai người cậu kia. Nhưng mà bọn họ lại kết giao với rất nhiều bạn gái, những người bạn gái này đều không khỏi khiến cho tôi phải thở dài ngao tôi không phải hay nói “thương hoa tiếc ngọc” sao? Tại sao hai người cậu này cứ thích tàn phá nhan sắc các loài hoa vậy? Nhìn thấy từng đóa hoa bị hai người họ bẻ rồi vứt đi chạy đến nháo với ông bà ngoại, tôi liền nhịn không được mà ra giải vây“Mấy cô đến tìm ba con có chuyện gì sao?”Thật, toàn bộ bọn họ đều như bị điểm huyệt. A, tôi thật không biết chỉ cần mình xuất hiện sẽ có hiệu quả như nhưng tại sao mấy cậu không khen tôi lấy một tiếng mà lại khiến cho giá trị con người của tôi cứ giảm liên tục vậy?Tôi nghĩ mãi mà không ra.…Những chuyện khó hiểu còn có rất nhiều, nhưng mà nơi đây thật sự rất thú tiên, tôi cực kỳ hưởng thụ cuộc sống học sinh nè. Tôi luôn bị “một vài” bạn nữ nhìn chằm chằm khiến tôi rất khoái trá, hơn nữa còn bị các cô giáo tìm đến bắt chuyện, chẳng lẽ thế giới này không người nào có chiều sâu suy nghĩ sao?Mẹ nói nhất định là những người đó vì bản thân quá xấu cho nên mới phải nhìn chằm chằm những người đẹp trai như tôi. Nhưng mà ngại quá, tình cảm của tôi như bị kẻ nào trộm mất rồi, càng lúc tôi càng giống hai người cậu của mình. Ai dám chọc tôi, tôi nhất định sẽ không keo kiệt trổ tài “võ chân” vô địch của mình…A? Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mẹ lại nhíu mày? Đây quả thực là một kỳ quan hiếm có nha!Thân là con trai bảo bối của mẹ, tôi đương nhiên phải quan tâm một gì? Cái gì? Lại có hồ ly tinh dám bò lên người lão cha khối băng? Chẳng lẽ cô ta không sợ lạnh chết sao?Nói tới đây mọi người chắc là thấy rất khó hiểu nhỉ? Vậy xin cho tôi giới thiệu với mọi người tình huống hiện tại trong gia đình tiên, người lớn nhất trong nhà chính là ông ngoại, ông ngoại là chủ tịch tập đoàn Tô thị, tại thế giới này đương nhiên có địa vị rất cao nha. Bà ngoại hiền lành của tôi lại chỉ là một vị phu nhân ở nhà hưởng thụ cuộc sống. Còn hai người cậu sinh đôi nữa, cậu lớn là tổng giám đốc tập đoàn Tô thị, phụ giúp ông ngoại xử lý công việc, cậu nhỏ là người mẫu, lợi dụng vào khuôn mặt tuấn tú vô địch của mình để đi ăn chực, uống chực…Thế nhưng điều bất ngờ chính là lão cha lạnh lùng hơn cả khối băng của tôi lại cũng gia nhập vào “tập đoàn” lợi dụng dung mạo của mình kiếm cơm ăn. Ách, cha đừng trừng mắt con chứ, con lập tức đính chính, cha không phải dựa vào khuôn mặt kiếm cơm, mà là dựa vào biểu cảm lãnh khốc của mình đi kiếm cơm. Ai da, còn trừng mắt sao? Được rồi, tóm lại, cha chính là diễn viên trong giới giải trí, đúng rồi chứ? Nhưng mà, cũng thật sự khiến mọi người kinh ngạc đó là người mẹ xinh đẹp vô song của tôi. Mẹ, chính là một người vô cùng nhàn rỗi. Tuy rằng dung mạo của mẹ cũng đủ để tung hoành trong giới giải trí, nhưng mẹ chính là một kẻ cực kỳ lười biếng, một người phụ nữ có thể khiến cho người khác cưng chiều, cho nên, kết quả cuối cùng chính là mẹ rất rãnh nhiên, cuối cùng là bản thân tôi. Tôi, Hạ Thiếu Lăng, là một học sinh lớp bốn. Tuy rằng với IQ cao của mình, tôi có thể trực tiếp nhảy lên học cấp hai, nhưng mà theo lời của mẹ dạy bảo, mẹ muốn tôi hưởng thụ cuộc sống của người bình nhiều thứ như vậy chắc mọi người cũng rối tinh rối mù rồi nhỉ? Được rồi, trọng điểm là như vậy. Lúc này, bởi vì lão cha lãnh khốc cùng với cậu nhỏ đều bước chân vào giới giải trí, cho nên các thành viên trong nhà đều bất chợt đam mê điện ảnh. Truyền thông truyền tin nhanh như nước chảy, hơn nữa tập đoàn Tô thị lại cực kỳ, cực kỳ có tiền, vậy nên một đại đội nữ giới liền đánh chủ ý lên người cậu nhỏ và lão cha ông cậu kia ra sao tôi cũng mặc kệ, cứ mặc cho họ bị phụ nữ truy truy đuổi đuổi đi. Thế nhưng cha lúc này không còn giống như trước kia, khi mà thế giới của cha cũng chỉ còn có mẹ và tôi, bây giờ cha còn có ông bà ngoại và hai cậu nên khi bị đám phụ nữ quấy nhiễu đến phiền toái, nếu không phải có cái người đại diện gì đó kia thì cha đã sớm dùng công phu đánh bay bọn họ nhưng cũng thật không hiểu nổi người lớn đang nghĩ gì. Mẹ thì lại không cảm thấy khó chịu khi có hồ ly tinh đeo bám cha, mà hồ ly tinh này lại càng kỳ quái hơn, cô ấy có thể khiến cho cha vốn lãnh khốc phải thốt lên hai chữ “Rất giỏi!”Thật sự là điên đây xuất hiện một hồ ly tinh không giống đồng loại mới khiến cho mẹ không thể không chú ý đến cô ấy, cho nên đây cũng là nguyên nhân mẹ nhíu mày nhỉ? Còn mọi người muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, mời xem “Bảo vệ ông xã đẹp trai” thuộc bộ thứ hai của hệ liệt “Nhàn Vương kiêu ngạo”, một câu chuyện cũ của gia đình tôi xin chính thức bắt đầu! Hai ngày sau, ánh nắng tươi viện tư nhân Đỉnh Phong của thành phố T chào đón một học sinh nhỏ tuổi nhất, mà thân phận của vị học sinh này lại càng làm cho người ta cảm thấy hứng thú Con trai bảo bối của nam diễn viên nổi tiếng Hạ Tư Lạc. “Cha mẹ, hai người về đi, con tự vào là được rồi”Tới cổng trường Đỉnh Phong, Hạ Thiếu Lăng cố gắng giãy dụa lần cuối cùng. Nó thật sự không muốn ngày đầu tiên đến trường lại trở thành nhân vật gây mưa tạo gió như vậy, tuy rằng nó không cần biểu hiện ra ngoài cũng có thể gây mưa tạo gió rồi. “Sao?” Tô Khinh Lăng đề cao thanh âm, sau đó nhìn nó. “Được rồi, được rồi, coi như con chưa nói gì” Hạ Thiếu Lăng cúi thấp đầu đi về phía trước. Tô Khinh Lăng nhếch hai hàng chân mày, sau đó khoác tay Hạ Tư Lạc, mỉm cười. “Anh yêu, chúng ta đi thôi” Hạ Tư Lạc gật gật đầu, sau đó bảo tài xế đỗ xe trong bãi chờ họ. Phòng hiệu trưởng của học viện Đỉnh Phong. “Bác già thối” Phu nhân đại minh tinh nổi tiếng lại ngang ngược đá văng cánh cửa lớn. Cha con Hạ Tư Lạc bị cô làm cho sửng sốt. “Mẹ…” Sau khi phản ứng, Hạ Thiếu Lăng thật muốn té xỉu. Nó biết rõ không nên để mẹ nó đến trường, bây giờ ngay cả hiệu trưởng mẹ nó cũng không tha, nó không muốn gây mưa tạo gió cũng không được rồi.%^Tô Khinh Lăng liếc xéo nó một cái, sau đó một bên khoác tay chồng, một bên nắm tay con trai đi vào trong. “Con bé này, con vẫn tùy hứng như vậy”Ngồi sau bàn, hiệu trưởng lắc lắc đầu nhìn Tô Khinh Lăng, nhưng trong lời nói lại hoàn toàn không có ý trách cứ. Ngược lại còn mang theo yêu chiều, cảm giác giống như một người cha yêu thương cưng chiều con gái. Điều này càng khiến cha con Hạ Tư Lạc ngây ngốc. Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ hiệu trưởng quen biết với mẹ sao? “Hai người chính là Tư Lạc và Thiếu Lăng sao?” Dường như nhìn thấy nghi vấn trong lòng hai cha con, hiệu trưởng gật gật đầu chào bọn họ. Sau đó vung tay nói “Ngồi đi!” Thế nhưng lời nói của ông ta đã có chút chậm, Tô Khinh Lăng rất không khách sáo kéo con trai cùng chồng ngồi xuống ghế sa lon. Hiệu trưởng lại lắc đầu cười cười. “Con bé này, con không thể khách sáo với bác một chút sao?” “Khách sáo?” Tô Khinh Lăng cười, nói tiếp “Bác còn cần con khách sáo sao?” Hiệu trưởng ngẩn ra, ông ta thật đúng là không thể tưởng tượng được một Tô Khinh Lăng khách sáo sẽ như thế nào. Vì thế chỉ lắc lắc đầu, nói “Quên đi, coi như bác chưa nói g씓Bác già, con trai con muốn đến đây học, bác phải làm cái lồng cho nó bám vào đó” Tô Khinh Lăng đẩy con trai đến trước mặt hiệu trưởng. “Đương nhiên” Hiệu trưởng gật đầu “Con của Khinh Lăng cũng chính là cháu của bác”“Cũng không sai” Tô Khinh Lăng thật không biết là mình bị lợi dụng. Thực tế cô với lão hiệu trưởng này có quan hệ rất phức tạp, giống như anh em kết nghĩa, nhưng cũng giống như hai cha con. Tóm lại, cũng tương đôi thân thiết. “Mẹ, mẹ quen biết với hiệu trưởng sao?” Hạ Thiếu Lăng rốt cuộc cũng không nhịn được, hỏi ra thắc mắc trong lòng.“Con không thấy là đã hỏi một điều rất vô nghĩa sao?” Tô Khinh Lăng liếc mắt nhìn con trai, biểu hiện kia của cô đương nhiên là với người quen mới có. Người lạ đáng giá cô phải thân thiết’ như vậy sao?Hạ Thiếu Lăng trợn mắt, câu trả lời của mẹ có cũng như không. Hiệu trưởng nhìn Hạ Thiếu Lăng, lại quay sang nhìn Hạ Tư Lạc. Quả nhiên không hổ là con trai cùng chồng của con bé kia, vô cùng không giống người thường. “Con bé này, con không giới thiệu một chút sao?” “Không phải con đã giới thiệu rồi sao?” Hóa ra cuộc nói chuyện vừa rồi chỉ là nói nhảm à? Lời nói tuy không chút khách khí nhưng Tô Khinh Lăng vẫn giới thiệu hai bên một lần nữa. Cô kéo tay Hạ Thiếu Lăng, nói “Thiên tài nhỏ đẹp trai bức người này là con trai bảo bối của con”“Cháu là Hạ Thiếu Lăng, chào thầy hiệu trưởng ạ!” Hạ Thiếu Lăng lễ phép cúi đầu, không ngờ thầy hiệu trưởng lại có thể quen biết với lão mẹ yêu nghiệt của nó. “Hoan nghênh thiên tài nhí nhập học ở trường chúng ta” Hiệu trưởng mỉm cười với Hạ Thiếu Lăng.“Thiên tài lớn tuấn mỹ phi phàm lại lạnh lùng này chính là chồng của con – Hạ Tư Lạc” Tô Khinh Lăng xoay người ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc, nói với hiệu trưởng. Biểu tình trên mặt cô chính là vô cùng kiêu ngạo. “Xin chào hiệu trưởng” Hạ Tư Lạc gật đầu với hiệu trưởng, biểu cảm vẫn là thản nhiên. Hiệu trưởng cũng gật gật đầu đáp lại. Hạ Tư Lạc, ông ta đương nhiên biết. Minh tinh màn ảnh rất được săn đón hiện nay, đồng thời cũng là người khiến cho ông ta phải nhìn bằng một con mắt khác. Cũng không phải vì hắn không giống những minh tinh vung scandal khắp nơi, cũng không phải vì hắn là chồng của Tô Khinh Lăng. Đơn giản chỉ là ông ta có thể nhìn thấy sự kiên định cùng không khuất phục trong ánh mắt của người này. “Ông ấy, hai người cũng đã nhìn thấy, là hiệu trưởng của trường học Đỉnh Phong” Tô Khinh Lăng chỉ vào hiệu trưởng, nói “Thế nhưng em cũng chỉ mới quen biết ông ấy từ năm ngoái, sau đó rất bất hạnh phát hiện ra ông ta chính là một lão hồ ly…” Mà trùng hợp, ông ta lại rất hợp khẩu vị với cô. Kết quả, hai người trở thành bạn bè lâu năm. “Con bé này cũng giống như con gái của bác. Bác cũng có con trai, nếu con bé này không có Tư Lạc thì thể nào bác cũng phải khiến nó trở thành con dâu của mình…” Hiệu trưởng nửa thật nửa đùa Tư Lạc không nói lời nào, trong lòng lại lặng lẽ nghĩ Không ai có thể cướp đi bà xã của tôi! Hạ Thiếu Lăng lại càng thẳng thắng nhếch môi. Nếu mẹ mà làm vợ của nó, mỗi ngày nó đều phải lau nước mắt rên rĩ hối hận. “Được rồi, bổn cô nương đã là hoa có chủ, hơn nữa hoa cũng đã kết trái. Bác đó, kiếp sau nhớ đặt cọc trước cho con trai của mình đi nhé!” Hiệu trưởng không khỏi cảm thấy buồn cười, chỉ biết lắc lắc đầu. “Bác định ném con trai con vào đâu vậy?” Kéo chủ đề chính về, Tô Khinh Lăng đương nhiên vẫn rất quan tâm đến con đường học vấn của con trai. Hiệu trưởng ngẫm nghĩ một chút, sau đó nói “Từ lúc trường hoạt động đến giờ cũng chưa có một học sinh trung học nào lại nhỏ tuổi như vậy. Thế nhưng nếu là Thiếu Lăng thì đương nhiên sẽ phải khác”“Đương nhiên, con trai của con chính là thiên tài. Nếu như các trường khác biết được chỉ số IQ của nó còn không phải là tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán à?” Tô Khinh Lăng nhếch cằm đầy hãnh diện. Không hổ là con trai của cô, chỉ số IQ đến tận hai trăm, thật sự là siêu cấp thông minh. Hiệu trưởng gật gật đầu, đáp lại lời của cô “Cho nên bác sẽ sắp xếp cho Thiếu Lăng vào lớp sáu ban A” Đây chính là ban học tốt nhất ở trường.“Vậy cũng được!” “Ừ, bác đưa mọi người đến lớp” Hiệu trưởng vòng ra khỏi bàn làm việc.“Đi thôi” Truyện Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai thuộc thể loại ngôn tình kết hợp với xuyên không của tác giả Luyến Nguyệt Nhi. Truyện có nội dung vô cùng hài hước và có tính giải trí cao nhưng vẫn mang chiều sâu. Tô Khinh Lăng xuyên về Nam Diệu hoàng triều, sau đó vác về hai món quà kỷ niệm đặc biệt lớn là… chồng cùng con trai. Ông chồng cổ đại này rất đẹp trai nha, đi dạo phố thôi cũng có vài cái đuôi. Thế rồi không hiểu sao lại đột nhiên trở thành một minh tinh siêu nổi tiếng, hoa đào ném khắp nơi, hồ ly tinh đeo bám điên cuồng, lại càng khiến cô không thể không cố gắng bảo vệ ông chồng người cổ đại “thuần khiết” vốn là vương gia Nam Diệu hoàng triều, sau đó trở thành đế vương một nước. Không ngờ rằng tình yêu một nửa của đời mình lại có thể đến từ một không gian khác. Sau khi cùng nàng trở lại thế giới của nàng mới biết nơi đây rực rỡ biết bao nhiêu. Đùng một cái, hắn trở thành cái gì mà Sao Kim với chả Sao Hỏa mới biết thì ra đào kép nơi đây lại có địa vị cao như vậy. Hắn kinh ngạc nhưng không chán hiện tại không phải là vương gia, cũng không phải là đế vương, hắn chỉ là một tên nam nhân bình thường, một nam nhân cam nguyện nuôi gia đình cùng cưng chìu vợ yêu. Cho dù một mình tại nơi xa lạ hắn vẫn không hối hận khi lựa chọn đứng bên cạnh nàng… Nhà đại minh tinh thần hôm sau, lại vẫn giống như Tô Khinh Lăng đã dự đoán, chuyện Hạ Thiếu Lăng sử dụng khinh công đã trở thành đầu đề khắp các mặt báo. Thế nhưng may mắn là lúc ấy những ký giả kia quá sửng sốt nên không có chụp được tấm ảnh nào, cho nên sức thuyết phục cũng giảm đi rất nhiều. Rất nhiều người đều bán tín bán nghi về tin tức của Hạ Thiếu Lăng, một đứa nhỏ mới tám chín tuổi đầu làm sao có thể là một cao thủ võ lâm? Thế nhưng khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là Trần đạo diễn lại rất tin tưởng, đồng thời cũng rất có hứng thú với Hạ Thiếu Lăng. Cho nên hắn ta liền gọi điện thoại bảo Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng để con trai hai người cùng gia nhập vào làng giải trí, theo xu hướng phát triển ngôi sao nhí. “Muốn con trai tôi tham gia đóng phim?” Tô Khinh Lăng cầm điện thoại, quay đầu nhìn về phía con trai đang chơi game với anh hai của mình. Cô đáp “Trần đạo diễn, anh khẳng định?” Con trai cô rất ngại phiền phức, Trần Ti Viễn này thật muốn để một nhà ba người bọn họ đảo điên thiên hạ sao?“Không được, tuyệt đối không được” Tô Diệu Đức là người đầu tiên phản đối “Thiếu Lăng không cần phải đi đóng phim” Cháu ngoại ông đương nhiên không cần phải đi đóng phim để nổi tiếng, nó vốn là người có giá trị trong xã hội này. Ông muốn bồi dưỡng cháu ngoại trở thành người thừa kế tương lai của tập đoàn Tô thị. “Đúng vậy, Thiếu Lăng nhà chúng ta cần gì phải trở thành ngôi sao nhí trong cái thế giới hỗn loạn đó?” Tô Mặc Thần đang chơi game cùng cháu ngoại cũng lên tiếng. “Con không phải cũng đang lăng lộn trong cái giới giải trí hỗn loạn đó sao?” Nghe thấy lời con trai thứ hai nói, vợ chồng Tô Diệu Đức cũng cảm thấy lạ lùng. “Con với Thiếu Lăng đương nhiên khác nhau, nó là bảo bối của nhà chúng ta nha!” “Con nói cũng đúng” Lời nói của hắn khiến cho Tô Diệu Đức cười to. Tô Khinh Lăng thấy thế liền lắc lắc đầu, sau đó nói với Trần đạo diễn qua điện thoại “Trần đạo diễn cũng nghe rồi đó, thái thượng hoàng cùng thái hậu nhà tôi không đồng ý, con trai tôi không thể tiến vào giới giải trí rồi!” “Vậy sao? Thật đáng tiếc, không biết phải thế nào mới có thể khiến cho chủ tịch Tô đổi ý đây?” Trần đạo diễn cũng nghe thấy đoạn đối thoại đó, quả thật cảm thấy rất đáng tiếc. “Tôi nói này Trần đạo diễn, đã có vợ chồng tôi rồi mà anh còn muốn có cả con trai tôi, dã tâm của anh cũng quá lớn rồi đó” Tô Khinh Lăng bộ dạng uể oải nói. “Hắc hắc, ai bảo gia đình cô ưu tú như vậy làm gì?” Trần đạo diễn ha ha cười không ngừng. “À!” Tô Khinh Lăng trái lại tiếp lời một cách tự nhiên “Ai bảo nhà chúng tôi di truyền gene trội làm gì”Trần Ti Viễn lăn lộn trong giới giải trí này đã mấy chục năm, tự nhận thấy đã gặp không ít người nói tiếng gặp quỷ nói tiếng quỷ. Hắn thật ra rất tán thưởng người thẳng thắng như Tô Khinh Lăng, cho nên cũng sẽ không cảm thấy cô quá kiêu ngạo hay tùy tiện. “Đúng vậy, nhà cô đều có gene tốt cả. Cho nên nếu cả nhà cùng kéo nhau vào giới giải trí này nhất định sẽ nhanh chóng nổi tiếng…” Tô Khinh Lăng trợn mắt, người này vẫn còn chưa chịu buông tay sao? “Đúng rồi Khinh Lăng, gần đây tôi vừa đọc được một cuốn tiểu thuyết cũng không tệ, đang định liên hệ với tác giả để mua bản quyền, sau đó dựng thành phim cho cô và Tư Lạc diễn…” “Tiểu thuyết gì?” Tô Khinh Lăng nghe hắn nói như thế cũng thấy hứng thú. “Là thể loại xuyên không đang nổi thời gian này, nữ chính sơ ý xuyên không về một quốc gia không có trong lịch sử…”“Tiểu thuyết xuyên không?” Thanh âm Tô Khinh Lăng rất cao, cô thật sự thấy kịch bản này rất thích hợp với vợ chồng mình. Cô cũng từng là chân chính xuyên không một lần, đóng bộ phim này ngoài cô ra thì còn ai thích hợp hơn đây? “Đúng vậy, nội dung cũng khá hay, rất được ủng hộ trên mạng. Phỏng chừng chỉ cần biên kịch cho tốt một chút rồi dựng thành phim, nhất định sẽ thu hút rất nhiều người…” Trần đạo diễn là một người rất bảo thủ, theo tư tưởng phong kiến, cho nên tác phẩm của hắn từ trước đến giờ rất ít. Thế nhưng những bộ đã ra mắt đều mang theo một hương vị độc đáo riêng, danh tiếng hắn cũng khá nổi tiếng trong nước. “Không thành vấn đề, nếu kịch bản hoàn thành thì cứ đưa cho tôi và Lạc xem thử là được““Quyết định vậy đi, tôi sẽ đi liên hệ với tác giả liền““Tạm biệt“… “Tiểu Lăng, con sắp quay phim à?” Nghe thấy cuộc nói chuyện của Tô Khinh Lăng cùng Trần Ti Viễn, người Tô gia quan tâm hỏi. “Dạ” Tô Khinh Lăng gật gật đầu, cô có dự cảm bộ tiểu thuyết mà Trần đạo diễn vừa ý sẽ rất thành công, mà cô cùng Lạc nhất định sẽ có lợi nhuận rất cao. Thế nhưng cô đóng phim cũng không phải vì tiền, chỉ là gần đây hơi nhàm chán một chút. Có lẽ nếu ngày nào đó thấy chán show-biz, cô cũng sẽ đi tìm thú vui khác… “Em đó giờ chưa từng diễn xuất, bây giờ em nghĩ mình có thể diễn được không?” Tô Mặc Thần giội một gáo nước lạnh. Tuy rằng em gái nhà hắn rất lợi hại nhưng tục ngữ có nói trái nghề như cách núi’, quay phim không phải việc dễ dàng như vậy. “Anh cũng có thể làm đạo diễn, em tại sao không thể quay phim?” Tô Khinh Lăng liếc mắt một cái về phía anh hai mình, nói tiếp “Chưa kể mười mấy năm qua em cũng xem biết bao nhiêu bộ phim rồi. Lạc cũng chưa từng làm quen với diễn xuất nhưng anh ấy cũng làm rất tốt đó thôi. Chẳng lẽ em thì sẽ không được sao?” Hừ, cũng chỉ là quay phim mà thôi. “Con đừng có giội nước lạnh vào em gái con!” Bà Tô tuyệt đối là đứng về phía con gái mình. “Rồi rồi, con không nói nữa là được” Tô Mặc Thần giơ hai tay lên đầu hàng. “Cậu nhỏ, cậu không cần lo lắng, mẹ con chính là nữ ma đầu, cậu không thể dùng mắt của người thường để nhìn mẹ con đâu…” Hạ Thiếu Lăng nói nhưng ánh mắt vẫn tập trung vào màn hình trò chơi điện tử. “Thằng nhóc quỷ, con đang khen hay mắng mẹ đó?” Tô Khinh Lăng trừng mắt. “Được rồi, đừng cãi nữa” Tô Diệu Đức khoát tay, sau đó ông nói tiếp “Tiểu Lăng, sao giờ này rồi mà Tư Lạc còn chưa về?” Qua giờ cơm chiều rồi, đứa con cả của ông có bữa tiệc với khách nên hôm nay sẽ về trễ, nhưng con rễ sao giờ này vẫn chưa về tới nhà? “Đúng nha, sao Lạc còn chưa về nữa?” Tô Khinh Lăng cũng nhíu mày “Để con gọi điện thoại cho anh ấy”“Ừ, nói cả nhà đang đợi nó về ăn cơm”“Dạ!” … “Tư Lạc, cám ơn anh, nếu không có anh thì hôm nay em nhất định sẽ rất thảm” Dương Phỉ Phỉ nhìn đôi giày cao gót của mình, sau đó mỉm cười với Hạ Tư Lạc. Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Tư Lạc không chút biểu cảm, chỉ lạnh lùng nhìn cô ta một cái, nói“Cô nên cám ơn Mạch Cao” Nếu không phải Mạch Cao sợ mất lòng thì hắn cũng không muốn để ý tới cô nàng Dương Phỉ Phỉ này. Nụ cười của Dương Phỉ Phỉ cương cứng trên mặt. Mạch Cao thấy không khí có chút xấu hổ liền đứng ra hoà giải “Ha ha, cô Phỉ Phỉ không cần cám ơn đâu, chúng ta có thể gặp được cũng là có duyên, hơn nữa đưa cô về cũng do thuận đường thôi”“Nhưng vẫn phải cảm ơn hai người…” “Chồng yêu mau nghe điện thoại…” Chuông điện thoại di động trong túi Hạ Tư Lạc reo vang, tiếng chuông độc đáo khiến Dương Phỉ Phỉ cũng nhịn không được mà nhìn sang. Hạ Tư Lạc sao có thể để loại nhạc chuông như vậy chứ?Hạ Tư Lạc như không màng đến ánh mắt người ngoài, bình tĩnh bắt máy. “Lạc, anh đang ở đâu vậy?” Thanh âm của vợ yêu truyền đến từ đầu bên kia.

bảo vệ ông xã đẹp trai